Bài 41: Huyền Bí


Hỏi: Theo anh thì không có gì là huyền bí cả? 

Đáp: Nếu chữ “huyền” trong chữ “huyền bí” mang nghĩa gì liên quan đến “thiêng liêng”, “tín ngưỡng”, “tâm linh”, “thần thánh”, “Phật Chúa”, v.v. thì câu trả lời của tôi là “Không”.

Hỏi: Anh không hề bao giờ tin về những chuyện nầy à?

Đáp: Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình tiêu biểu của xã hội Việt Nam. Tôi chịu ảnh hưởng rất lớn bởi những khái niệm thiêng liêng, huyền bí tiêu biểu của người Á Đông. Trong một phần lớn của cuộc đời tôi, tôi đã được “giáo dục” một cách gián tiếp hay trực tiếp rằng những chuyện đó có thật. Tôi đã chấp nhận điều nầy như một việc đương nhiên. Tuy vậy qua quá trình học hỏi, tôi dần dần có những nghi vấn càng ngày càng lớn hơn.

Hỏi: Thế thì quan điểm ngày nay của anh về những chuyện nầy là gì?

Đáp: Tôi hiểu được tại sao có những khái niệm thiêng liêng, huyền bí nầy. Tôi chỉ không chấp nhận khuynh hướng gán đặt ý nghĩa thiêng liêng, huyền bí lên bất cứ hiện tượng gì người ta không hiểu được. Theo tôi thì có thể có những cách giải thích khác. 

Hỏi: Thế thì anh có thể nào giải thích được vô số những hiện tượng diệu kỳ, lạ lùng, ghê rợn trên đời nầy hay không?

Đáp: Điều đó ngoài khả năng của tôi. Có thể có nhiều lý do chính đáng để giải thích các hiện tượng đó.  Có thể một ngày nào đó con người sẽ giải thích được các hiện tượng đó, cũng giống như họ đã và đang làm từ bao nhiêu thế hệ nay.

Hỏi: Thí dụ?

Đáp: Cách đây không lâu, nhiều dạng bệnh tâm thần như tự kỹ hay bệnh liên quan đến não bộ (như kinh phong) đều bị cho là “ma ám” hay “quỷ nhập”. Do đó phương pháp chữa trị được công nhận bởi chính giới cầm quyền và những người được xem là hay giỏi nhất trong xã hội con người thời bấy giờ (thí dụ như giáo hội Công Giáo) là trừ ma hay trục xuất quỷ ra khỏi bệnh nhân. Bây giờ phần lớn người ta không còn nghĩ như vậy nữa.

Hỏi: Anh không tin những hiện tượng ma quỷ à?

Đáp: Thay vì gán đặt các yếu tố thuộc về tâm linh như ma quỷ hay thần thánh lên các hiện tượng nầy, tôi gọi chúng là những “hiện tượng tự nhiên không giải thích được”.

Hỏi: Anh giải thích làm sao những trường hợp “ma ám”, “quỷ nhập” mà bệnh nhân khỏi hẳn bệnh sau khi được hòa thượng hay linh mục đến làm phép giải trừ?

Đáp: Thế thì anh giải thích làm sao về vô số những trường hợp khác khi bệnh nhân không hết bệnh gì cả mặc dù đã làm phép giải trừ ma quỷ? Và còn vô số những trường hợp mà bệnh nhân tự hết bệnh không cần hòa thượng hay linh mục gì hết thì sao?

Hỏi: Thế thì anh không tin chuyện có ma quỷ à?

Đáp: Tôi “tin” (nói đúng ra là tôi “nghi ngờ”) rằng ngoài các loại năng lượng mà chúng ta quen thuộc còn có thể có những dạng năng lượng khác đôi khi gây ra những giao động trong khoảng không gian chúng ta đang sống và một số người chúng ta có thể cảm nhận được bằng cách nầy hay cách khác. Đây hoàn toàn chỉ là một giả thuyết mà tôi thâu nhận nhằm cố giải thích về những hiện tượng mà tôi nghe tường thuật lại như trên.

Hỏi: Còn linh hồn của người chết thì sao?

Đáp: Theo giả thuyết mà tôi "tin", cái gọi là "linh hồn" là một dạng năng lượng mà có những trường hợp có thể thoát ra khỏi thân xác của một người sau khi họ qua đời và tồn tại trong trạng thái độc lập một thời gian. Khoảng thời gian nầy có thể rất ngắn, hay rất dài. Những khối năng lượng nầy có thể còn chứa đựng những đặc tính cá thể của người đó, có thể không. Tôi không biết.

Hỏi: Cá nhân anh có bao giờ chứng kiến những hiện tượng liên quan đến "ma quỷ, linh hồn" chưa?

Đáp: Chưa.

Hỏi: Nhưng như vậy là anh vẫn tin rằng có thể có ma quỷ?

Đáp: Nếu “ma quỷ” chỉ là một từ ngữ dùng để diễn tả những hiện tượng loại trên thì đúng. Tôi không phủ nhận là điều đó hoàn toàn không thể xảy ra.

Hỏi: Nếu anh tin có ma quỷ thì tại sao anh không tin có Thượng Đế? Có năng lượng ác thì phải có năng lượng thiện cũng như có điện âm thì phải có điện dương chớ?

Đáp: Việc tôi không phủ nhận sự khả hữu của hiện tượng “ma quỷ” không có nghĩa là tôi công nhận sự hiện hữu của thần thánh, Tiên Phật, Thượng Đế theo cách các tín đồ tôn giáo tin. Hai chuyện đó hoàn toàn khác nhau. Hơn nữa, ngay cả những thứ gọi là “ma quỷ” mà tôi không phủ nhận đó đối với tôi không phải là “huyền bí” hay “thiêng liêng” gì cả, chúng chỉ là “những hiện tượng tự nhiên không thể giải thích được”.

Hỏi: Tại sao "những hiện tượng tự nhiên không giải thích được" không có thể là huyền bí hay thiêng liêng?

Đáp: Trong Kinh Thánh kể chuyện Giê Su làm phép lạ chữa một người mù sáng mắt lại. Bây giờ những bác sĩ thiện nguyện ở Phi Châu mỗi ngày giải phẩu hàng chục hàng trăm người mù làm họ sáng mắt lại. Mỗi cuộc giải phẩu như vậy có khi chỉ dài không hơn vài phút đồng hồ. Ngày nay có ai còn cho các cuộc tiểu phẩu đó là huyền bí hay thiêng liêng nữa không?

Hỏi: Nếu anh chứng kiến một hiện tượng ma quỷ thì anh nghĩ anh có sợ hãi không?

Đáp: Tôi nghĩ là tôi sẽ sợ hãi. Đó là phản ứng tự nhiên của con người khi đứng trước một sự kiện kỳ lạ có tiềm năng nguy hiểm.

Hỏi: Như vậy anh nghĩ anh có đang tự mâu thuẩn với chính anh hay không? Nếu anh tin đó chỉ là một hiện tượng tự nhiên (mặc dù không thể giải thích được) thì tại sao anh lại sợ hãi?

Đáp: Không có gì là mâu thuẩn cả. Nếu tôi đang ngồi trong nhà thì tự nhiên có một người lạ ập vào chỉa súng, trói tôi bịt mắt tôi lại thì có lẽ tôi cũng sợ hãi một cách tương tự. Sự sợ hãi nầy xuất phát từ một sự kiện có tiềm năng nguy hiểm (người lạ đột nhập vào nhà chỉa súng) cộng thêm sự hoang mang cùng cực (tại sao hắn trói tôi, bịt mắt tôi lại? Hắn muốn gì? Chuyện gì đang và sẽ xảy ra cho tôi?).

No comments:

Post a Comment