Nhìn con vụ đang quay. Đó là một sự “thăng bằng” tạm thời giữa lực ly tâm, trọng lực, lực ma sát, lực cản của không khí, v.v.
Và vũ trụ, là sự “thăng bằng” tạm thời giữa sự di chuyển của tất cả các thiên hà, thái dương hệ, tinh tú, hành tinh, vệ tinh, v.v. từ lúc bị bắn ra mọi hướng sau khi “Big Bang” và lực hút đẩy lẫn nhau giữa những thiên thể nầy.
Sự thăng bằng của con vụ chỉ tồn tại khoảng một phút. Sự thăng bằng của vũ trụ có thể tồn tại tỉ tỉ tỉ năm của địa cầu.
Hình ảnh của vũ trụ mà chúng ta hiện thấy chỉ tương đương với một khuôn ảnh trong một cuộn phim ciné dài.
Trong khoảng thời gian tồn tại ngắn ngủi của một khuôn ảnh nầy, một số điều kiện sinh hóa vật lý ngẫu nhiên xảy ra trên một thiên thể gọi là địa cầu tạo ra một môi trường tạm thời thuận lợi đủ để cái gọi là sự sống xảy ra. Môi trường thuận lợi nầy cũng chỉ là một sự thăng bằng tạm thời giữa vô số trường hợp có thể xảy ra trên địa cầu. Môi trường thuận lợi cho sự sống nầy có thể chỉ tồn tại vài tỉ năm, một tích tắc so với chu kỳ sống của vũ trụ. Trong một khoảng rất nhỏ đâu đó của cái tích tắc ấy, con người trở thành hiện hữu cùng với những “nền văn minh” của họ.
Vũ trụ thay đổi hình dạng và kích thước không ngừng. Tất cả thiên thể đã, đang và đều tiếp tục di chuyển với những vận tốc trong những khoảng không gian mà con người không thể tưởng tượng và cảm nhận được.
Sự di chuyển nầy làm thay đổi tất cả các điều kiện sinh hóa vật lý trên mọi thiên thể, kể cả địa cầu. Do đó cái môi trường sống tạm thời trên địa cầu sẽ trở thành không còn thuận lợi nữa. Sự sống trên địa cầu rồi sẽ bị tiêu diệt.
Đâu đó trong vũ trụ trên những thiên thể nào đó có lẽ lúc nào cũng có những môi trường thích hợp cho sự sống đã, đang và sẽ tiếp tục xảy ra rồi bị tiêu diệt giống như vậy. Và kèm theo đó là những sự sống, những nền văn minh cũng xảy ra như một tia chớp lóe lên trong đêm tối, rồi biến mất.
Nếu có một sinh vật giả tưởng chưa từng thấy con vụ đang quay bao giờ thì hình ảnh một vật thể đứng thăng bằng trên một đầu nhọn như thế có vẻ trái ngược với mọi kinh nghiệm tự nhiên thường ngày, và do đó rất lạ lùng.
Nếu đời sống của sinh vật nầy cực kỳ ngắn ngủi đến độ tất cả nền văn minh của toàn chủng loại của chúng chỉ tồn tại trong vài giây đồng hồ, chúng có lẽ sẽ nghĩ rằng con vụ là một vật thể đã, đang và sẽ luôn luôn nằm ở trạng thái kỳ diệu nầy.
Tương tự, khi nhìn ra vũ trụ con người chỉ thấy sự huyền diệu bất tận trong khoảng không gian và thời gian bất tận của vũ trụ. Họ cho rằng vũ trụ đã, đang và sẽ hiện hữu mãi mãi.
Con người có khả năng suy luận và hiểu biết; và trí tưởng tượng. Họ nhận thấy trạng thái kỳ diệu của vũ trụ, và sự sống, mà họ đang chứng kiến vượt xa qua khỏi sức cảm nhận của họ. Họ cho rằng phải có một sinh vật có khả năng hiểu biết và quyền thế siêu phàm hơn họ vô kể tạo dựng ra và điều hành những sự việc nầy.
Vốn là một loài thú sống theo bầy, con người quen thuộc với khái niệm “con thú đầu đàn”. Họ tưởng tượng ra một con thú đầu đàn cho họ và đặt tên là Thượng Đế.
Họ hãnh diện cho rằng Thượng Đế của họ bất tận. Họ không thể thấy rằng những cái bất tận đối với họ chỉ là một cái chớp mắt so với những diễn biến trong vũ trụ.
Con vụ đang quay đứng thăng bằng một cách kỳ diệu và vĩnh viễn đối với con người.
No comments:
Post a Comment