Bài 25: Vô Thần


Nhiều người, kể cả Phật tử, có ác cảm với chữ “vô thần”.
 
Họ cho rằng những người không tin hay không sợ Trời, Phật, Chúa thường có một đời sống thiếu khuôn khổ đạo đức (chưa kể là họ cũng sẽ chẳng được ai cứu rỗi, phò hộ trong lúc nguy nan).

Nếu họ dùng chữ “vô thần” theo đúng nghĩa của nó (“vô thần” = không tin vào sự hiện hữu của thượng đế hay thần linh) thì họ đã quên rằng đạo Phật cũng là một tôn giáo vô thần.

Theo kinh sách, Phật Thích Ca Mâu Ni dạy rằng ông chỉ là một người thầy, một kẻ đi trước dẫn đường. Trong Phật giáo, Thích Ca Mâu Ni là một giáo chủ chớ không phải là một Đấng Sáng Tạo. “Phật” chỉ là một tước vị của một người đã “giác ngộ”. Bất cứ ai cũng có thể thành Phật cả. Theo Phật Giáo, có hằng hà sa số thế giới bất sinh bất diệt, không có điểm khởi đầu cũng không có điểm chấm dứt, và cũng không thuộc dưới quyền sinh sát đời đời của ai cả.

Vì vậy, tất cả tín đồ của thuyết Phật thuần túy đều, theo định nghĩa, là những người “vô thần”. 

No comments:

Post a Comment