Bài 6: Tôn Giáo là Nền Tảng của Đạo Đức?

Tôi đồng ý rằng tôn giáo đóng góp không nhỏ trong việc truyền dạy một số vấn đề về đạo đức.

Tuy vậy, tôi cực lực chống đối những người dù vô tình hay cố ý tuyên bố hay truyền bá ý tưởng rằng “tôn giáo là nền tảng của đạo đức” (hay những câu tương tự như “tôn giáo nào cũng hướng con người về tiêu chuẩn đạo đức chung của nhân loại” hay “tôn giáo nào cũng hướng thiện” ). 

Những người nầy thường là tín đồ Thiên Chúa Giáo.

Mặc dù một số những người nầy có thể không có ý gì khác hơn là họ chỉ hảnh diện rằng tôn giáo của họ mang những giá trị đạo đức cao đẹp trong xã hội, họ không nhận thức được rằng lời tuyên bố hay ý tưởng nầy còn hàm ý là “phải cần có tôn giáo mới có thể có nền tảng đạo đức” và từ đó có thể đem đến một số người khác cái quan điểm rằng “không có tôn giáo là không có nền tảng đạo đức”. 

Đây là một quan điểm rất nguy hiểm. 

Nó tạo ra một lằn ranh chia rẻ nhóm người “có tôn giáo” và nhóm người “không tôn giáo” đồng thời quảng bá cái ý niệm “có tôn giáo = có đạo đức” và “vô tôn giáo = vô đạo đức”. 

Đó là một lý do chính tại sao những người vô tôn giáo thường bị kỳ thị ở nhiều lãnh vực trong xã hội. Thí dụ như ở Mỹ (một quốc gia chịu ảnh hưởng nặng nề của Thiên Chúa Giáo), một người không “có đạo” sẽ không bao giờ có hy vọng gì thắng cử trong các cuộc bầu cử quan trọng.

Đó cũng là một lý do chính tại sao cảm tử quân Hồi Giáo không hề ngần ngại tàn sát những người mà theo họ thì “ngoại đạo = vô tôn giáo = vô đạo đức = vô giá trị = không đáng sống”.

No comments:

Post a Comment