Có người hỏi tôi rằng nếu tôn giáo và tín ngưỡng thật sự là nhu cầu cần thiết để trấn an và giúp đỡ con người vượt qua những gian lao, khó nhọc, đau khổ trong đời sống thì việc cố gắng giải nghĩa để cho họ nhận biết rằng Thiên Đàng hay Niết Bàn chỉ là ảo tưởng sẽ mang lại ích lợi gì?
Tôi đồng ý rằng có nhiều trường hợp thì tốt nhất là người trong cuộc cứ tiếp tục sống với những ảo tưởng về Thiên Đàng hay Niết Bàn của họ. Có khi là vì dù gì đi nữa họ cũng không có đủ kiến thức và khả năng suy luận để nhận hiểu được các ý tưởng phức tạp hơn. Có khi là vì nếu lấy đi những ảo tưởng trên thì họ có thể sẽ không chịu đựng nổi những khổ đau, khốn cùng trong cuộc đời họ. v.v.
Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp thì sự nhận thức về bản chất thật của tôn giáo và tín ngưỡng có thể giúp nhiều người khỏi bị kẻ khác lợi dụng, hăm dọa, điều khiển hay tránh phải chịu đựng những nỗi sợ hãi vô căn cứ và không cần thiết.
Thí dụ như khi: 1/ thầy cúng khuyên dụ gia đình tang gia phải trai đàn cúng tụng rườm rà, thỉnh bùa trì chú vì người thân chết phải “giờ trùng” (nếu không thì trong gia đình sẽ có người bị “kéo” chết theo liên tục); 2/ thầy chùa diễn giải việc tôn trọng Phật Pháp Tăng có nghĩa là Phật tử phải cung phụng, hầu hạ, bái lạy, cúng dường tăng sư nếu muốn được phước, 3/ cha xứ răn đe nếu thủ dâm thì sẽ bị Chúa Trời phạt làm mù mắt; 4/ giáo hội kết án những kẻ đồng tính luyến ái là dơ bẩn, bệnh hoạn và sẽ bị cấm vào cửa Thiên Đàng. Nếu một người nhận thức được bản chất thật sự của tôn giáo là gì thì họ sẽ không bị ảnh hưởng bời những chuyện trên.
Nói chung là có hai sự lựa chọn: 1/ Hoặc là được sống an lành với những ảo tưởng mơ hồ của Thiên Đàng hay Niết Bàn ngày sau mặc dù có thể bị lường gạt, lợi dụng, điều khiển bởi kẻ khác; 2/ Hoặc là tránh khỏi bị lường gạt, lợi dụng, điều khiển bởi kẻ khác nhưng phải đối đầu với thực tế phủ phàng là không có Thượng Đế hay Trời Phật gì phò hộ hay cứu rỗi cả.
Mỗi người đều có sự lựa chọn riêng của họ.
No comments:
Post a Comment